Tôi là ai (01)

Mar. 23, 2025

Đây là một trải nghiệm thú vị khi tôi bắt đầu bài tập đầu tiên trong chuỗi bài tập Who Am I này trên quán Cafe Du Soleil trên đỉnh Fansipan. Chọn vị trí trên lầu, hơi ồn vài phút một xíu khi các bạn nhân viên đang bắt đầu dọn dẹp vệ sinh quán, hướng ra khoảng không vô tận của nóc nhà Đông Dương mà suy nghĩ về chủ đề của bài tập đầu tiên.

Nghĩ về sự nghiệp của mình ư? Công việc của mình hiện tại là “điều dưỡng” và “phát triển” cơ sở hạ tầng phần mềm. Cảm xúc của mình về công việc hiện tại đủ lẫn lộn khi nó cho mình đủ tự do để có thể làm công việc một cách hiện sinh, những người đồng nghiệp truyền cảm hứng để mình có thể RnD được một cách sâu sắc hơn về sự tồn tại của những thứ được mặc định là có sẵn. Tiếng piano đẩy cảm xúc mình lên khi mình nhận ra mình được quờ quạng trong sự vô định này. Mình thấy mối quan hệ mình với công việc hiện tại của mình y như chuyện mình như phụ lòng người con gái đã đi cùng với mình qua thăng trầm. Mình đã neo lại được từ khóa “làm việc hiện sinh” nhờ gợi mở từ “sống hiện sinh” từ một người bạn vong niên, nhưng giờ càng thấy rõ hơn khi mà rõ ràng mình vẫn mò mẫm những gì liên quan đến khoa học xã hội, nhưng thực tế là, kể cả làm bất kỳ việc gì, không phải chỗ nào cũng cho phép bản thân được “làm việc hiện sinh” như vậy. Điều khiến mình thấy, dù gặp qua rất nhiều những người tự lập công ty, nhưng không phải người nào cũng chia sẻ sự đau đáu một cách hiện sinh với cộng sự như vậy, trừ khi chính sự khai sinh và lớn lên của công ty đã nuôi lớn tinh thần như vậy và nó trở nên bất diệt trong bản thân chính sách của công ty.

Mình đã từng nản lòng về chuyện mình không có đủ thời gian để đọc những tài liệu về khoa học xã hội trong thời gian tập trung thời gian vào làm việc với máy tính quá nhiều, nhưng rồi, giờ mình nhận ra, mình đang trốn tránh việc thể hiện giá trị của mình trong những thứ mình làm, như chính anh leader chia sẻ với mình, “trong bất kỳ công việc nào”. Có những thời điểm mình muốn nghỉ, mình đã chia sẻ với anh leader một cách rất thẳng thắn như vậy. Hồi đấy mình vẫn tư duy về result-based như là muốn được viết lách, abcxyz, …, nhưng rồi may mắn có những đồng đội đã ở đó, kịp cho mình nán lại, trước khi đưa ra quyết định điên rồ. Nhìn lại thì dù có nghỉ việc, thời điểm đó không phải thời điểm phù hợp.

Những khoảnh khắc mình trải qua ở công việc hiện tại đã trải qua mình thấy có cảm nhận một cách lành mạnh hơn về ranh giới giữa mình và những người khác mình tham gia giúp đỡ. Nó cho mình một cảm nhận sinh động hơn nhiều khi được tương tác và yêu cầu sự tập trung với đa dạng những bối cảnh khác nhau. Mình không chắc là có thể tìm thấy một thứ gì đó gọi là “cốt lõi” sau khi kể hết những gì trải qua như trên, nhưng có thể kể tới hai từ khóa là “hiện sinh” và “bối cảnh”, bất kể đó là công việc nào. Nói vậy chứ mình nhận ra là mình sẽ muốn một công việc có tương tác với không gian xung quanh, vì mình từng bị kêu là “bao đồng” trong công việc rồi. Mình từng lang thang một vài vị trí trong công việc, từ vị trí marketing POD, cho tới làm lập trình viên phần mềm. Mình đã từng rất vô định trong chuyện mình thực sự đang tìm kiếm điều gì. Từ những đội nhóm được ăn uống miễn phí và du lịch xõa đỉnh nóc kịch trần. Cảm giác ngồi yên một chỗ cắm mặt vào máy tính là thứ mình trải qua trong suốt những công việc trước đây, từ marketing cho tới lập trình.

Thời điểm mình được truyền cảm hứng mãnh liệt nhất là khi gần đây khi mình trở về công ty sau chuyến đạp xe xuyên Đông Dương vừa rồi, mình có một sự quan sát khác về câu chuyện diễn ra xung quanh. Dù trước đó, có thể có nhiều lần mình nhận được sự truyền cảm hứng, nhưng những khoảnh khắc đó không đọng lại trong ký ức của mình nhiều.

Những dòng này được thêm vào một buổi tối tại nơi nghỉ cá nhân, tuy nói là những giá trị nên được thể hiện ở trong bất kể công việc gì, nhưng thực tế là, như câu chuyện về ranh giới mình kể, nó không thể nào đứng một mình nếu không có môi trường hỗ trợ. Giờ mình càng thấy rõ hơn là mình không thể sống thiếu sự kết nối với xung quanh.

Mình có thể nhìn tới 1-3 năm tới, mặc dù mình vẫn ôm mộng đi nước ngoài, nhưng có vẻ như là, nhu cầu hiện sinh, cùng với những điều kiện hiện có về mặt tinh thần và tâm lý, những đồng đội hiện tại của mình đang đem lại, thì mình vẫn đang thấy ổn.